1. 古诗词大全

抒情的古诗词

共收录了302首抒情诗词
  • 作者:元好问 朝代:元代

    重冈已隔红尘断,村落更年丰。移居要就,窗中远岫,舍后长松。

    十年种木,一年种谷,都付儿童。老夫惟有,醒来明月,醉后清风。

    zhòng gāng yǐ gé hóng chén duàn ,cūn luò gèng nián fēng 。yí jū yào jiù ,chuāng zhōng yuǎn xiù ,shě hòu zhǎng sōng 。

    shí nián zhǒng mù ,yī nián zhǒng gǔ ,dōu fù ér tóng 。lǎo fū wéi yǒu ,xǐng lái míng yuè ,zuì hòu qīng fēng 。

    写景抒情生活
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    寒雨连江夜入吴,平明送客楚山孤。
    洛阳亲友如相问,一片冰心在玉壶。

    丹阳城南秋海阴,丹阳城北楚云深。
    高楼送客不能醉,寂寂寒江明月心。

    hán yǔ lián jiāng yè rù wú ,píng míng sòng kè chǔ shān gū 。
    luò yáng qīn yǒu rú xiàng wèn ,yī piàn bīng xīn zài yù hú 。

    dān yáng chéng nán qiū hǎi yīn ,dān yáng chéng běi chǔ yún shēn 。
    gāo lóu sòng kè bú néng zuì ,jì jì hán jiāng míng yuè xīn 。

    写景抒情送别友情组诗
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    天涯流落思无穷。既相逢。却匆匆。摧手佳人,和泪折残红。为问东风余几许,春纵在,与谁同。
    隋堤三月水溶溶。背归鸿。去吴中。回首彭城,清泗与淮通。寄我相思千点泪,流不到,楚江东。(版本一)

    天涯流落思无穷!既相逢,却匆匆。携手佳人,和泪折残红。为问东风余几许?春纵在,与谁同!
    隋堤三月水溶溶。背归鸿,去吴中。回首彭城,清泗与淮通。欲寄相思千点泪,流不到,楚江东。(版本二)

    tiān yá liú luò sī wú qióng 。jì xiàng féng 。què cōng cōng 。cuī shǒu jiā rén ,hé lèi shé cán hóng 。wéi wèn dōng fēng yú jǐ xǔ ,chūn zòng zài ,yǔ shuí tóng 。
    suí dī sān yuè shuǐ róng róng 。bèi guī hóng 。qù wú zhōng 。huí shǒu péng chéng ,qīng sì yǔ huái tōng 。jì wǒ xiàng sī qiān diǎn lèi ,liú bú dào ,chǔ jiāng dōng 。(bǎn běn yī )

    tiān yá liú luò sī wú qióng !jì xiàng féng ,què cōng cōng 。xié shǒu jiā rén ,hé lèi shé cán hóng 。wéi wèn dōng fēng yú jǐ xǔ ?chūn zòng zài ,yǔ shuí tóng !
    suí dī sān yuè shuǐ róng róng 。bèi guī hóng ,qù wú zhōng 。huí shǒu péng chéng ,qīng sì yǔ huái tōng 。yù jì xiàng sī qiān diǎn lèi ,liú bú dào ,chǔ jiāng dōng 。(bǎn běn èr )

    写景春天抒情离别
  • 作者:李白 朝代:唐代

    鼎湖流水清且闲,轩辕去时有弓剑,古人传道留其间。
    后宫婵娟多花颜,乘鸾飞烟亦不还,骑龙攀天造天关。
    造天关,闻天语,屯云河车载玉女。
    载玉女,过紫皇,紫皇乃赐白兔所捣之药方。
    后天而老凋三光,下视瑶池见王母,蛾眉萧飒如秋霜。

    dǐng hú liú shuǐ qīng qiě xián ,xuān yuán qù shí yǒu gōng jiàn ,gǔ rén chuán dào liú qí jiān 。
    hòu gōng chán juān duō huā yán ,chéng luán fēi yān yì bú hái ,qí lóng pān tiān zào tiān guān 。
    zào tiān guān ,wén tiān yǔ ,tún yún hé chē zǎi yù nǚ 。
    zǎi yù nǚ ,guò zǐ huáng ,zǐ huáng nǎi cì bái tù suǒ dǎo zhī yào fāng 。
    hòu tiān ér lǎo diāo sān guāng ,xià shì yáo chí jiàn wáng mǔ ,é méi xiāo sà rú qiū shuāng 。

    抒情乐府神话
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    挂席几千里,名山都未逢。
    泊舟浔阳郭,始见香炉峰。
    尝读远公传,永怀尘外踪。
    东林精舍近,日暮空闻钟。

    guà xí jǐ qiān lǐ ,míng shān dōu wèi féng 。
    bó zhōu xún yáng guō ,shǐ jiàn xiāng lú fēng 。
    cháng dú yuǎn gōng chuán ,yǒng huái chén wài zōng 。
    dōng lín jīng shě jìn ,rì mù kōng wén zhōng 。

    写景写山抒情
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    落日绣帘卷,亭下水连空。知君为我新作,窗户湿青红。长记平山堂上,欹枕江南烟雨,杳杳没孤鸿。认得醉翁语,山色有无中。
    一千顷,都镜净,倒碧峰。忽然浪起,掀舞一叶白头翁。堪笑兰台公子,未解庄生天籁,刚道有雌雄。一点浩然气,千里快哉风。

    luò rì xiù lián juàn ,tíng xià shuǐ lián kōng 。zhī jun1 wéi wǒ xīn zuò ,chuāng hù shī qīng hóng 。zhǎng jì píng shān táng shàng ,yī zhěn jiāng nán yān yǔ ,yǎo yǎo méi gū hóng 。rèn dé zuì wēng yǔ ,shān sè yǒu wú zhōng 。
    yī qiān qǐng ,dōu jìng jìng ,dǎo bì fēng 。hū rán làng qǐ ,xiān wǔ yī yè bái tóu wēng 。kān xiào lán tái gōng zǐ ,wèi jiě zhuāng shēng tiān lài ,gāng dào yǒu cí xióng 。yī diǎn hào rán qì ,qiān lǐ kuài zāi fēng 。

    写景山水抒情豪放议论
  • 作者:陶弼 朝代:宋代

    五月红莲繁盛时,隼旆同赏郡南池。
    额名旧载零陵志,碑字新镌子厚诗。
    采药衔杯愁满满,折花行令笑迟迟。
    明年岁熟歌声稳,伴醉清香宛是谁?

    wǔ yuè hóng lián fán shèng shí ,sǔn pèi tóng shǎng jun4 nán chí 。
    é míng jiù zǎi líng líng zhì ,bēi zì xīn juān zǐ hòu shī 。
    cǎi yào xián bēi chóu mǎn mǎn ,shé huā háng lìng xiào chí chí 。
    míng nián suì shú gē shēng wěn ,bàn zuì qīng xiāng wǎn shì shuí ?

    写景抒情闲适纪游
  • 作者:赵令畤 朝代:宋代

    春风依旧。著意随堤柳。搓得蛾儿黄欲就。天气清明时候。
    去年紫陌青门。今宵雨魄云魂。断送一生憔悴,只销几个黄昏。

    chūn fēng yī jiù 。zhe yì suí dī liǔ 。cuō dé é ér huáng yù jiù 。tiān qì qīng míng shí hòu 。
    qù nián zǐ mò qīng mén 。jīn xiāo yǔ pò yún hún 。duàn sòng yī shēng qiáo cuì ,zhī xiāo jǐ gè huáng hūn 。

    抒情忆旧
  • 作者:李白 朝代:唐代

    送客谢亭北,逢君纵酒还。屈盘戏白马,大笑上青山。
    回鞭指长安,西日落秦关。帝乡三千里,杳在碧云间。

    sòng kè xiè tíng běi ,féng jun1 zòng jiǔ hái 。qū pán xì bái mǎ ,dà xiào shàng qīng shān 。
    huí biān zhǐ zhǎng ān ,xī rì luò qín guān 。dì xiāng sān qiān lǐ ,yǎo zài bì yún jiān 。

    抒情写人
  • 作者:何希尧 朝代:唐代

    大堤杨柳雨沉沉,万缕千条惹恨深。
    飞絮满天人去远,东风无力系春心。

    dà dī yáng liǔ yǔ chén chén ,wàn lǚ qiān tiáo rě hèn shēn 。
    fēi xù mǎn tiān rén qù yuǎn ,dōng fēng wú lì xì chūn xīn 。

    咏物柳树抒情
  • 作者:李白 朝代:唐代

    黄帝铸鼎于荆山,炼丹砂。
    丹砂成黄金,骑龙飞上太清家,云愁海思令人嗟。
    宫中彩女颜如花,飘然挥手凌紫霞,从风纵体登鸾车。
    登鸾车,侍轩辕,遨游青天中,其乐不可言。

    huáng dì zhù dǐng yú jīng shān ,liàn dān shā 。
    dān shā chéng huáng jīn ,qí lóng fēi shàng tài qīng jiā ,yún chóu hǎi sī lìng rén jiē 。
    gōng zhōng cǎi nǚ yán rú huā ,piāo rán huī shǒu líng zǐ xiá ,cóng fēng zòng tǐ dēng luán chē 。
    dēng luán chē ,shì xuān yuán ,áo yóu qīng tiān zhōng ,qí lè bú kě yán 。

    抒情乐府联想
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    秣马临荒甸,登高览旧都。
    犹悲堕泪碣,尚想卧龙图。
    城邑遥分楚,山川半入吴。
    丘陵徒自出,贤圣几凋枯!
    野树苍烟断,津楼晚气孤。
    谁知万里客,怀古正踌蹰。

    mò mǎ lín huāng diàn ,dēng gāo lǎn jiù dōu 。
    yóu bēi duò lèi jié ,shàng xiǎng wò lóng tú 。
    chéng yì yáo fèn chǔ ,shān chuān bàn rù wú 。
    qiū líng tú zì chū ,xián shèng jǐ diāo kū !
    yě shù cāng yān duàn ,jīn lóu wǎn qì gū 。
    shuí zhī wàn lǐ kè ,huái gǔ zhèng chóu chú 。

    抒情登高
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    湖南为客动经春,燕子衔泥两度新。
    旧入故园尝识主,如今社日远看人。
    可怜处处巢居室,何异飘飘托此身。
    暂语船樯还起去,穿花贴水益沾巾。

    hú nán wéi kè dòng jīng chūn ,yàn zǐ xián ní liǎng dù xīn 。
    jiù rù gù yuán cháng shí zhǔ ,rú jīn shè rì yuǎn kàn rén 。
    kě lián chù chù cháo jū shì ,hé yì piāo piāo tuō cǐ shēn 。
    zàn yǔ chuán qiáng hái qǐ qù ,chuān huā tiē shuǐ yì zhān jīn 。

    写鸟抒情孤独
  • 作者:李白 朝代:唐代

    处世若大梦,胡为劳其生?
    所以终日醉,颓然卧前楹。
    觉来眄庭前,一鸟花间鸣。
    借问此何时?春风语流莺。
    感之欲叹息,对酒还自倾。
    浩歌待明月,曲尽已忘情。

    chù shì ruò dà mèng ,hú wéi láo qí shēng ?
    suǒ yǐ zhōng rì zuì ,tuí rán wò qián yíng 。
    jiào lái miǎn tíng qián ,yī niǎo huā jiān míng 。
    jiè wèn cǐ hé shí ?chūn fēng yǔ liú yīng 。
    gǎn zhī yù tàn xī ,duì jiǔ hái zì qīng 。
    hào gē dài míng yuè ,qǔ jìn yǐ wàng qíng 。

    抒情饮酒批判
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    风回云断雨初晴,返照湖边暖复明。
    乱点碎红山杏发,平铺新绿水蘋生。
    翅低白雁飞仍重,舌涩黄鹂语未成。
    不道江南春不好,年年衰病减心情。

    fēng huí yún duàn yǔ chū qíng ,fǎn zhào hú biān nuǎn fù míng 。
    luàn diǎn suì hóng shān xìng fā ,píng pù xīn lǜ shuǐ pín shēng 。
    chì dī bái yàn fēi réng zhòng ,shé sè huáng lí yǔ wèi chéng 。
    bú dào jiāng nán chūn bú hǎo ,nián nián shuāi bìng jiǎn xīn qíng 。

    写景春天写水抒情
  • 作者:李白 朝代:唐代

    昨夜吴中雪,子猷佳兴发。
    万里浮云卷碧山,青天中道流孤月。
    孤月沧浪河汉清,北斗错落长庚明。
    怀余对酒夜霜白,玉床金井冰峥嵘。
    人生飘忽百年内,且须酣畅万古情。
    君不能狸膏金距学斗鸡,坐令鼻息吹虹霓。
    君不能学哥舒,横行青海夜带刀,西屠石堡取紫袍。
    吟诗作赋北窗里,万言不值一杯水。
    世人闻此皆掉头,有如东风射马耳。
    鱼目亦笑我,谓与明月同。
    骅骝拳跼不能食,蹇驴得志鸣春风。
    《折杨》《黄华》合流俗,晋君听琴枉《清角》。
    《巴人》谁肯和《阳春》,楚地犹来贱奇璞。
    黄金散尽交不成,白首为儒身被轻。
    一谈一笑失颜色,苍蝇贝锦喧谤声。
    曾参岂是杀人者?谗言三及慈母惊。
    与君论心握君手,荣辱于余亦何有?
    孔圣犹闻伤凤麟,董龙更是何鸡狗!
    一生傲岸苦不谐,恩疏媒劳志多乖。
    严陵高揖汉天子,何必长剑拄颐事玉阶。
    达亦不足贵,穷亦不足悲。
    韩信羞将绛灌比,祢衡耻逐屠沽儿。
    君不见李北海,英风豪气今何在!
    君不见裴尚书,土坟三尺蒿棘居!
    少年早欲五湖去,见此弥将钟鼎疏。

    zuó yè wú zhōng xuě ,zǐ yóu jiā xìng fā 。
    wàn lǐ fú yún juàn bì shān ,qīng tiān zhōng dào liú gū yuè 。
    gū yuè cāng làng hé hàn qīng ,běi dòu cuò luò zhǎng gēng míng 。
    huái yú duì jiǔ yè shuāng bái ,yù chuáng jīn jǐng bīng zhēng róng 。
    rén shēng piāo hū bǎi nián nèi ,qiě xū hān chàng wàn gǔ qíng 。
    jun1 bú néng lí gāo jīn jù xué dòu jī ,zuò lìng bí xī chuī hóng ní 。
    jun1 bú néng xué gē shū ,héng háng qīng hǎi yè dài dāo ,xī tú shí bǎo qǔ zǐ páo 。
    yín shī zuò fù běi chuāng lǐ ,wàn yán bú zhí yī bēi shuǐ 。
    shì rén wén cǐ jiē diào tóu ,yǒu rú dōng fēng shè mǎ ěr 。
    yú mù yì xiào wǒ ,wèi yǔ míng yuè tóng 。
    huá liú quán qú bú néng shí ,jiǎn lǘ dé zhì míng chūn fēng 。
    《shé yáng 》《huáng huá 》hé liú sú ,jìn jun1 tīng qín wǎng 《qīng jiǎo 》。
    《bā rén 》shuí kěn hé 《yáng chūn 》,chǔ dì yóu lái jiàn qí pú 。
    huáng jīn sàn jìn jiāo bú chéng ,bái shǒu wéi rú shēn bèi qīng 。
    yī tán yī xiào shī yán sè ,cāng yíng bèi jǐn xuān bàng shēng 。
    céng cān qǐ shì shā rén zhě ?chán yán sān jí cí mǔ jīng 。
    yǔ jun1 lùn xīn wò jun1 shǒu ,róng rǔ yú yú yì hé yǒu ?
    kǒng shèng yóu wén shāng fèng lín ,dǒng lóng gèng shì hé jī gǒu !
    yī shēng ào àn kǔ bú xié ,ēn shū méi láo zhì duō guāi 。
    yán líng gāo yī hàn tiān zǐ ,hé bì zhǎng jiàn zhǔ yí shì yù jiē 。
    dá yì bú zú guì ,qióng yì bú zú bēi 。
    hán xìn xiū jiāng jiàng guàn bǐ ,mí héng chǐ zhú tú gū ér 。
    jun1 bú jiàn lǐ běi hǎi ,yīng fēng háo qì jīn hé zài !
    jun1 bú jiàn péi shàng shū ,tǔ fén sān chǐ hāo jí jū !
    shǎo nián zǎo yù wǔ hú qù ,jiàn cǐ mí jiāng zhōng dǐng shū 。

    抒情长诗叙事批判
  • 作者:曹丕 朝代:魏晋

    别日何易会日难,山川悠远路漫漫。
    郁陶思君未敢言,寄声浮云往不还。
    涕零雨面毁形颜,谁能怀忧独不叹。
    展诗清歌仰自宽,乐往哀来摧肺肝。
    耿耿伏枕不能眠,披衣出户步东西。
    仰看星月观云间,飞鸽晨鸣声可怜,留连顾怀不能存。

    bié rì hé yì huì rì nán ,shān chuān yōu yuǎn lù màn màn 。
    yù táo sī jun1 wèi gǎn yán ,jì shēng fú yún wǎng bú hái 。
    tì líng yǔ miàn huǐ xíng yán ,shuí néng huái yōu dú bú tàn 。
    zhǎn shī qīng gē yǎng zì kuān ,lè wǎng āi lái cuī fèi gān 。
    gěng gěng fú zhěn bú néng mián ,pī yī chū hù bù dōng xī 。
    yǎng kàn xīng yuè guān yún jiān ,fēi gē chén míng shēng kě lián ,liú lián gù huái bú néng cún 。

    抒情乐府
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    芳草池塘,绿阴庭院,晚晴寒透窗纱。玉钩金锁,管是客来唦。寂寞尊前席上,唯愁海角天涯。能留否?酴釄落尽,犹赖有梨花。
    当年曾胜赏,生香熏袖,活火分茶。极目犹龙骄马,流水轻车。不怕风狂雨骤,恰才称,煮酒笺花。如今也,不成怀抱,得似旧时那?

    fāng cǎo chí táng ,lǜ yīn tíng yuàn ,wǎn qíng hán tòu chuāng shā 。yù gōu jīn suǒ ,guǎn shì kè lái shā 。jì mò zūn qián xí shàng ,wéi chóu hǎi jiǎo tiān yá 。néng liú fǒu ?tú mí luò jìn ,yóu lài yǒu lí huā 。
    dāng nián céng shèng shǎng ,shēng xiāng xūn xiù ,huó huǒ fèn chá 。jí mù yóu lóng jiāo mǎ ,liú shuǐ qīng chē 。bú pà fēng kuáng yǔ zhòu ,qià cái chēng ,zhǔ jiǔ jiān huā 。rú jīn yě ,bú chéng huái bào ,dé sì jiù shí nà ?

    写景抒情
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    寺忆曾游处,桥怜再渡时。
    江山如有待,花柳自无私。
    野润烟光薄,沙暄日色迟。
    客愁全为减,舍此复何之?

    sì yì céng yóu chù ,qiáo lián zài dù shí 。
    jiāng shān rú yǒu dài ,huā liǔ zì wú sī 。
    yě rùn yān guāng báo ,shā xuān rì sè chí 。
    kè chóu quán wéi jiǎn ,shě cǐ fù hé zhī ?

    写景抒情
  • 作者:和凝 朝代:唐代

    晓月坠,宿云披,银烛锦屏帷。建章钟动玉绳低,宫漏出花迟。
    春态浅,来双燕,红日渐长一线。严妆欲罢啭黄鹂,飞上万年枝。

    xiǎo yuè zhuì ,xiǔ yún pī ,yín zhú jǐn píng wéi 。jiàn zhāng zhōng dòng yù shéng dī ,gōng lòu chū huā chí 。
    chūn tài qiǎn ,lái shuāng yàn ,hóng rì jiàn zhǎng yī xiàn 。yán zhuāng yù bà zhuàn huáng lí ,fēi shàng wàn nián zhī 。

    写景抒情婉约